Trước khi mang thai tôi thì mẹ đã mang thai 3 lần. Trong đó có một lần hư thai khi thai được 6 tháng. Lúc mới cưới, mẹ và ba có đi xem bói, chẳng biết sao ông thầy bói nói mẹ chỉ có con trai, tối đa là 3 đứa không hơn (mà thật là đúng như vậy). Mẹ đi cúng lạy Quan Âm rất nhiều, gần như mỗi tuần, cầu nguyện có đứa con gái. Vì thế quần áo chuẩn bị cho đứa con sắp chào đời cũng đều là con gái. Trước sanh 2 ngày, mẹ mơ thấy một ông thần, hình vóc rất cao lớn so với người bình thường, mẹ nói giống như thần đèn, quấn khố, đen đúa, đứng từ xa, ẵm một đứa bé cũng đen đúa, ông thảy đứa bé cho mẹ, nói rằng: "Con mày, trả cho mày". Mẹ nhìn đứa bé trai, đen quá không chịu, định bụng nói là bà thích đứa con gái sao đưa đứa con trai, bà không chịu, nhưng sau đó tỉnh lại. Hai ngày sau đứa bé được sanh ra. Từ lúc đứa bé ra đời, gia đình khấm khá hơn, mẹ làm ăn tốt hơn, cũng gặp nhiều may mắn. Chính vì thế đứa bé muốn đòi gì là được nấy, điều này đã dẫn đến tính cách lì lợm, cáu gắt hay chọc phá và làm nhiều điều sai quấy...
Do mẹ đi làm ăn thường xuyên, nên tôi được nhiều bà vú chăm sóc, các bà vú là các bà mẹ hàng xóm, tôi bú sữa khắp xóm từ trên xuống dưới. Đây cũng là một trong những lý do tôi giúp cảm nhận được năng lượng của tình yêu thương rất lớn lao, rất vĩ đại. Lớn lên người đen đúa nên mọi người gọi là "Cu đen". Vào lớp 1 tôi học dở nhất trường, mang danh là "Bùi kiệm". Nhớ năm lớp 1, lớp có 42 học sinh, tôi đứng thứ 41/42, vậy mà chạy về nhà khoe cùng khắp, nói với ba mẹ, tôi chỉ thua có một đứa thôi, nó hạng 42, tôi hạng 41. Thế tôi bị một trận quở trách vì học ngu, nhưng cũng nhờ lần đó, tôi bắt đầu tiến bộ. Bởi vậy có thất bại mới có thành công...
Tôi được lớn lên nhờ tình yêu thương của ba mẹ, mọi người xung quanh.
Hạnh phúc hơn khi được ánh sáng của Đức Phật soi rọi.
Nam Mô A Di Đà Phật