Đông Kinh Phục Hưng
Chuyện Bên Thầy
Năm 1945 (năm Ất Dậu) Nhật đảo chánh Pháp. Nhật vào giành chính quyền. Chúng đến PGHH và bắt giữ Đức Thầy, vì lúc đó lực lượng PGHH rất đông, hàng triệu người. Thấy thế nhiều đệ tử đến hỏi Đức Thầy tình hình như thế thì cần làm gì. Thầy trả lời: Nhật ăn chưa hết nửa con gà. Đúng như vậy sau khi đảo chánh Pháp, chưa đầy 6 tháng sau, Nhật thất bại, bị 2 quả bom nguyên tử. Tình hình lúc đó rất phức tạp. Hiện ở VN lúc đó Nhật vẫn còn 4 vị tướng đứng đầu. Vì nổi thất trận nên 4 vị tướng đó dự định tự vẫn. Lúc đó cũng có mặt Đức Thầy. Thấy thế Thầy khuyên nhủ nhủ họ, Thầy nói với họ rằng nước Nhật sau này sẽ trở thành cường quốc thế giới, bây giờ nước nhà đang thất trận, cần người tài về giúp nước, Thầy khuyên họ an tâm về nước...
Khi qua Việt Nam, ở nước Nhật có một số vị tiền bối nói rằng ở VN có Phật xuất hiện, khuyên người Nhật khi qua phải tìm Phật cho bằng được. Chính vì thế khi họ bắt giữ Đức Thầy nhận thấy sự thanh cao của Đức Thầy thì họ thừa biết đây là bậc xuất thế. Do đó mọi lời nói của Đức Thầy họ đều nghe lời. 4 vị tướng nọ được Đức Thầy nhận làm đồ đệ và Thầy đặt tên lần lượt cho 4 người là: Đông, Kinh, Phục, Hưng. Trong số 4 vị tướng đó có một người sau này làm thủ tướng nước Nhật... Đến những ngày lễ lớn lớn của PGHH thỉnh thoảng đều có người người Nhật âm thầm qua viếng. Họ đến và đi rất nhanh, khó mà biết được...
==========
Chỉ Là Một Nấc
(Câu Chuyện Nhật Đảo Chánh Pháp)
Chuyện Bên Thầy
- Chiều nay anh em đừng đi chơi đâu xa.
Lời nói ấy là khẩu lịnh của Đức Thầy phán dạy trước một số anh em đồng đạo vào chiều ngày 2 tháng 3 Dương lịch 1945, tại căn phố số 150 đường Lefèvre Sài gòn. Anh em đồng đạo mãi thắc mắc trước khẩu lịnh ấy, họ tự cật vấn nơi lòng, có chuyện gì xảy ra trong đêm nay. Ông Lê văn Phán, một đồng đạo hiện có mặt trong thời gian ấy, lòng cũng nghi nan, ông bèn hỏi ông Chủ Cưu:
-Đêm nay bộ có chuyện gì sao mà Đức Thầy không cho đi chơi vậy ông Chủ?
Vẻ trầm ngâm chen lẫn trong sự áy náy làm hiện rõ trên nét mặt ông Chủ trước câu hỏi của người bạn Đạo. Ông đáp:
-Việc nầy Thầy cấm không cho ai biết, đêm nay Nhật đảo chánh Pháp đó.
Tâm tư ông Phán một vùng trời tự do lóe ra, vừa mừng và cũng vừa lo. Chập sau đèn điện cháy sáng, 7 giờ 40 phút, một phát súng lệnh nổ lên, hàng trăm tiếng khác phụ họa, và rồi liên tiếp tiếng ì ạch.. .đạch đùng.. .tiếng người la ó, hò hét, rên rỉ. Một thứ âm thanh hổn loạn, kỳ hoặc, được dâng lên từ mặt đất lên cao và cao mãi.
Nhựt đảo chánh Pháp, lời nói thì thầm qua cửa miệng của người dân Việt. Quyền hành của thực dân Pháp sau đêm kinh hoàng ấy đã mất tất cả, phải nhường lại cho anh lùn Nhựt Bổn. Sáng ngày 10 tháng 3 Dương lịch 1945 hầu hết anh em đồng đạo cư ngụ bên cạnh Đức Thầy được cơ hội đi viếng đó đây. Ông Lê văn Phán cũng đồng tâm trạng như những đồng đạo khác. Sau khi dạo cảnh xong ông trở về đúng bữa cơm sáng, đang lúc nên ông Phán cũng ăn cơm với anh em, thì Đức Thầy từ trên lầu đi xuống, Ngài hỏi ông:
-Bộ ông mừng lắm hả?
-Dạ thưa Thầy con mừng lắm.
-Đó chỉ là một nấc thôi ông ạ!
(Viết theo lời ông Lê văn Phán)
==========
Đất nước Nhật có nhân duyên rất lớn đối với VN. Nhật đã giúp VN giải giáp một lần đó chính là lật đổ Pháp. Tạo cơ hội cho giải phóng đất nước khỏi ách đô hộ của Pháp. Sau này nước Nhật sẽ giúp VN giải giáp một lần nữa, đó là giải khỏi ách xâm phạm của những kẻ láng giềng Hoa, Camp. Khi đó vị Minh Vương cũng xuất thế...
Nam Mô A Di Đà Phật
==========
Chỉ Là Một Nấc
(Câu Chuyện Nhật Đảo Chánh Pháp)
Chuyện Bên Thầy
Hình từ internet |
- Chiều nay anh em đừng đi chơi đâu xa.
Lời nói ấy là khẩu lịnh của Đức Thầy phán dạy trước một số anh em đồng đạo vào chiều ngày 2 tháng 3 Dương lịch 1945, tại căn phố số 150 đường Lefèvre Sài gòn. Anh em đồng đạo mãi thắc mắc trước khẩu lịnh ấy, họ tự cật vấn nơi lòng, có chuyện gì xảy ra trong đêm nay. Ông Lê văn Phán, một đồng đạo hiện có mặt trong thời gian ấy, lòng cũng nghi nan, ông bèn hỏi ông Chủ Cưu:
-Đêm nay bộ có chuyện gì sao mà Đức Thầy không cho đi chơi vậy ông Chủ?
Vẻ trầm ngâm chen lẫn trong sự áy náy làm hiện rõ trên nét mặt ông Chủ trước câu hỏi của người bạn Đạo. Ông đáp:
-Việc nầy Thầy cấm không cho ai biết, đêm nay Nhật đảo chánh Pháp đó.
Tâm tư ông Phán một vùng trời tự do lóe ra, vừa mừng và cũng vừa lo. Chập sau đèn điện cháy sáng, 7 giờ 40 phút, một phát súng lệnh nổ lên, hàng trăm tiếng khác phụ họa, và rồi liên tiếp tiếng ì ạch.. .đạch đùng.. .tiếng người la ó, hò hét, rên rỉ. Một thứ âm thanh hổn loạn, kỳ hoặc, được dâng lên từ mặt đất lên cao và cao mãi.
Nhựt đảo chánh Pháp, lời nói thì thầm qua cửa miệng của người dân Việt. Quyền hành của thực dân Pháp sau đêm kinh hoàng ấy đã mất tất cả, phải nhường lại cho anh lùn Nhựt Bổn. Sáng ngày 10 tháng 3 Dương lịch 1945 hầu hết anh em đồng đạo cư ngụ bên cạnh Đức Thầy được cơ hội đi viếng đó đây. Ông Lê văn Phán cũng đồng tâm trạng như những đồng đạo khác. Sau khi dạo cảnh xong ông trở về đúng bữa cơm sáng, đang lúc nên ông Phán cũng ăn cơm với anh em, thì Đức Thầy từ trên lầu đi xuống, Ngài hỏi ông:
-Bộ ông mừng lắm hả?
-Dạ thưa Thầy con mừng lắm.
-Đó chỉ là một nấc thôi ông ạ!
(Viết theo lời ông Lê văn Phán)
Hình từ internet |
Đất nước Nhật có nhân duyên rất lớn đối với VN. Nhật đã giúp VN giải giáp một lần đó chính là lật đổ Pháp. Tạo cơ hội cho giải phóng đất nước khỏi ách đô hộ của Pháp. Sau này nước Nhật sẽ giúp VN giải giáp một lần nữa, đó là giải khỏi ách xâm phạm của những kẻ láng giềng Hoa, Camp. Khi đó vị Minh Vương cũng xuất thế...
Nam Mô A Di Đà Phật