Sấm Giảng 5 – Khuyến Thiện – P7: Thập Ác (1)
Đức Thầy đã viết vào năm 1941 tại Chợ Quán (776 câu)
Đoạn này từ câu 445 đến 556, Đức Thầy khuyên chúng ta trừ bỏ Thập Ác (phần này nói về 6 cái Ác đầu)
(Sự phân chia nhiều phần để dễ tìm hiểu)
==========
445. Nguyện cùng Phật dứt duyên trần cấu
Phải trừ thêm Thập Ác huyễn thân
Khuyên nữ nam suy nghiệm ân cần
Ác nơi khẩu nhứt là Lưỡng Thiệt
Với người này dùng lời tha thiết
450. Đến kẻ kia đâm thọc cho gây
Khá chừa đi hương đảng bớt rầy
Dùng sự thiệt giải bày tâm trí
Người choảng nhau tại mình gia vị
Mà cũng không hưởng được lợi danh
455. Sau rõ ra chúng lại ghét ganh
Chiêu cảm quả bất lành thêm nữa
Ác thứ nhì Ỷ Ngôn chất chứa
Đợi cho người lầm lỗi xéo giày
Của tiền nhiều tự phụ rằng hay
460. Chủ ỷ thế nhiếc xài kẻ dưới
Lắc léo chi có ba tấc lưỡi
Quan ỷ ngôn mạt sát dân ngu
Nghèo ỷ lanh láo xược lu bù
Ôi! Thấy thế lòng đau tợ cắt
465. Khuyên bá tánh giữ gìn cho chặt
Đừng để cho quỉ dắt đường cong
Dùng từ ngôn nói tận đáy lòng
Dầu trên dưới cũng không mấy khác
Chúng vô phước đời này dốt nát
470. Người khôn ngoan chỉ dẫn mới là
Lời trang nghiêm êm ái thốt ra
Đừng bao biếm mới là nhơn thiện
Tới Ác Khẩu thứ ba bày biện
Tiếng tục tằn thô lỗ hung hăng
475. Nào chửi cha mắng mẹ lăng xăng
Chẳng kể đến luân thường thảo hiếu
Hăm đánh giết những người hèn yếu
Hiếp xóm chòm cô bác chẳng kiêng
Trong gia đình chửi rủa liên liên
480. Hết dương thế kêu sang Thần Thánh
Chẳng kiêng nể Phật Trời thượng cảnh
Cõi Long Cung mời thỉnh tối ngày
Đời ám u tội trạng thảm thay
Khuyên bá tánh bá gia rán bỏ
485. Gương Tổ Phụ còn roi lại đó
Sao không theo nề nếp gia phong
Chư Thánh Thần đâu có mất lòng
Mà kêu réo Đông, Tây, Nam, Bắc?
Mấy câu trên toàn là ròng rặc
490. Những đàn bà khe khắc cháu con
Kể từ nay phải giữ cho tròn
Không chừa dứt ắt mang tai ách
Lựa lời tiếng dịu dàng trong sạnh
Khi thốt ra đoan chánh hiền từ
495. Tích thiện thì thường có phước dư
Bằng tích ác họa ương đeo đắm
Ác Vọng Ngữ thứ tư cũng cấm
Nói thêm thừa huyễn hoặc đủ điều
Ghét người thì kiếm chuyện dệt thêu
500. Thường viện lẽ thấp cao bào chữa
Đời bất công mấy ai xem sửa
Trên điêu ngoa dưới chẳng phục tòng
Khuyên nhơn sanh lấy lẽ chí công
Mà ăn ở nói năng chơn chất
505. Phật từ bi độ trong nhơn vật
Là luật kinh dạy rất tin tường
Nếu chẳng nghe hồn vướng tai ương
Chừng ấy mới kêu mời khó rước
510. Phật Thần nào gần kẻ xảo ngôn
Đã tu hành đừng có bôn chôn
Tưởng hay giỏi khoe khoang tài cán
Người hiểu rành mới càng thêm chán
Chi bằng ta bỏ lối trớ trêu
515. Nói với ai cũng phải lựa điều
Đừng tráo chác cho người khinh dễ
Ác Tà Dâm thứ năm càng tệ
Chúa hôn mê chiếm đoạt thê thần
Làm đảo huyền tất cả quốc dân
520. Tôi bất chánh hoàng cung dâm loạn
Tội lỗi ấy diễn nhiều thảm trạng
Từ xưa nay Trời đất đâu dung
Giàu của nhiều dâm hiếp bần cùng
Quan lấn thế dâm ô dân khó
525. Trai liều lĩnh điều này nên bỏ
Đừng phá trinh hại tiết nữ nhơn
Gái lẳng lơ tiếng huyễn lời đờn
Hoa có chủ đèo bồng tình mới
Cất tiếng gọi nữ nam ơi hỡi
530. Bỏ những điều điếm nhục Tông môn
Đứng nam nhi học lấy điều khôn
Lòng trung hiếu gìn theo đạo lý
Hàng phụ nữ gương xưa nối chí
Những mẹ hiền dâu thảo roi truyền
535. Niệm Phật mà gây lấy thiện duyên
Cho đẹp mặt Tổ Tiên nòi giống
Thờ Phật Đạo tỉnh cơn ác mộng
Thoát mê đồ thường phóng quang minh
Rán hiểu rành tiếng kệ lời kinh
Ác thứ sáu ấy là Đạo Tặc
Lấy của người sắm ăn sắm mặc
Chẳng kể công nước mắt mồ hôi
Phá lương dân dạ luống bồi hồi
Ngày làm lụng đêm lo gìn giữ
545. Trốn pháp luật tập tành đủ thứ
Nào đào tường, khoét vách, khuân đồ
Tội chập chồng đâu biết ở mô
Trốn người khỏi trốn Trời sao khỏi
Nay đuốc huệ Từ Bi đã rọi
550. Vào thâm tâm những kẻ gian phi
Hãy tu thân chừa thói vô nghì
Của phi nghĩa làm chi xong chuyện
Luật Nhơn Quả thật là cao viễn
Suốt cổ kim chẳng lọt một ai
555. Vậy ta nên làm việc thẳng ngay
Cứ bền chí có ngày thong thả.
==========
Nam Mô A Di Đà Phật