Chuyển đến nội dung chính

Những Bước Đầu Tiên

Niệm Phật: Những Bước Đầu Tiên
==========

   Sau thời gian gặp bố Hùng (câu chuyện Bố Hùng http://vo-nga.blogspot.com/2016/07/ba-hung.html) tôi bắt đầu tập tu. Trì chú Đại Bi là bước đầu tiên. Lúc đầu chỉ có mình tôi trì chú, sau đó tôi kêu vợ đến trì chú cùng, tuy nhiên cả 2 mạnh ai nấy trì. Thời gian sau, vợ chồng tôi cũng đã trì chú chung, đều đặn. Ngoài ra, mỗi sáng tôi cố gắng thức sớm trì Thập Chú, đặc biệt chú Dược Sư 108 biến/ngày. Sau sự cố về sân hận trào dâng trong mình, lại thêm khó định được tâm khi trì chú. Tôi chọn cách niệm Phật 6 chữ. 2 vợ chồng niệm thấy nhịp nhàng hơn. Mỗi tối chúng tôi tranh thủ niệm Phật chung. Tôi niệm 3 câu, vợ niệm 3 câu, khoảng 15 phút thì kết thúc. Chúng tôi niệm theo điệu nhạc. Vợ chồng tôi phối hợp rất nhịp nhàng. Tuy nhiên tôi cảm thấy có gì đó thiếu thiếu... Giai đoạn này chúng tôi chưa biết phát nguyện vãng sanh.
   Thời gian tiếp, tôi nghĩ cần có bài cúng và sám hối, thế là tôi tự soạn ra đọc, tuy hơi lủn củn nhưng cũng tạm được. Tuy nhiên cũng có cái gì đó không ổn.  Sau này học bài cúng của Đức Thầy dạy, tôi bỏ bài cúng cũ của mình. Vì lời của Đức Thầy là lời của Phật, tôi là phàm phu ngu muội nên phải theo là đương nhiên. Nhờ theo bài cúng của Đức Thầy dạy, tôi mới hiểu được nhiều thứ...


   Lúc vợ có thai, 2 vợ chồng đọc kinh Địa Tạng và kinh Dược Sư, vợ tôi cũng thêu 1 bức tranh của 12 vị Tướng Dược Xoa (bức tranh vẫn còn, ai muốn nhận thì tôi tặng vậy). Lúc này công phu niệm Phật của tôi đã được tăng lên 2 thời. Rồi vợ tôi bị sảy thai, thời gian đó vợ nghe Sấm Giảng của Đức Thầy nên hiểu được nhiều thứ; còn tôi tu hành ngày càng nhiều hơn, bắt đầu hiểu về sự vô thường. Tôi định đặt tên cho 2 đứa con là Nhật Quang và Nguyệt Quang, lấy tên của 2 vị Bồ Tát trong kinh Dược Sư. Tuy nhiên không thành, có lẽ 2 đứa con cũng là Bồ Tát, nhắc nhở vợ chồng tôi tu hành...
   Thời gian đó tôi chưa tụng kinh A Di Đà. Trong lần lên mạng nghe Pháp vô tình nghe kinh Vô Lượng Thọ, tôi thấy hay quá nên tải về nghe, thật hạnh phúc khi nghe kinh này, lòng trào dâng sung sướng, tôi có cảm giác Cực Lạc là quê hương, nơi tôi cần về. Gởi phần đọc kinh này cho chị tôi, nghe xong chị khóc rất nhiều, chị hạnh phúc lắm khi được nghe. Tôi bắt đầu phát nguyện vãng sanh. Từ khi phát nguyện vãng sanh, thử thách bắt đầu đến với tôi rất mảnh liệt. Đó là thời gian tôi phải đấu tranh với chính mình mà đa phần là thua và thua...


   Tôi được tặng một số bài giảng pháp, lúc đầu chưa chịu nhận, sau đó nghe thử, thấy hay. Bản thân nhận ra mình còn yếu kém lắm. Tôi bắt đầu nghe pháp và học hỏi nhiều hơn. Đây là lúc tôi tập nghe nhiều, rồi áp dụng. Nhờ vậy hóa giải được nhiều thứ.
Trần Dà
   Nhà tôi lúc trước có 5 cái bàn thờ (Phật, Cửu Huyền, ông Địa, ông Táo, ông Quan Bình - Cửu Thiên Huyền Nữ), nhà nhỏ mà bàn thờ nhiều, mỗi lần đi làm về, nhìn bàn thờ tôi có cảm giác không ổn. Tôi đổi bàn thờ mấy lần, chẳng có lần nào thấy được cả. Sau này khi hiểu về Phật Giáo Hòa Hảo tôi thanh gọn bàn thờ lại. PGHH chỉ cần 3 bàn thờ: Phật, Cửu Huyền và Thông Thiên, nhà ở thành thị khó làm bàn thờ Thông Thiên cho trang nghiêm nên tôi không làm, nên chỉ còn 2 bàn thờ mà thôi. Khi tôi nói đổi bàn thờ, mẹ vợ tôi rất khẩn trương, tìm được tấm Trần Dà để thờ (Thời Phật Thầy Tây An dùng từ Trần Điều. Trần Dà đại diện cho Phật Pháp Tăng, là tổng hợp của tất cả các màu, cũng là màu phướn của thời Thượng Ngươn sau này). Bên trái Trần Dà là hình Đức Thầy, bên phải là hình Đức Quán Thế Âm. Thật bất ngờ, tôi chẳng tính toán gì, các căn nhà (nhà của mẹ ruột tôi, nhà hiện tại và nhà sau này) đều bài trí giống nhau một cách kỳ lạ. Tất cả hình ảnh của bàn thờ cũ tôi đem vào chùa (chỉ chừa lại hình nào cần thiết), ai muốn lấy hình đó thì tùy ý.
   Việc cúng kiến, do chẳng hiểu, tôi cúng đủ thứ, trong đó có nấu trà để cúng, nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó chưa ổn. Ông Trời cho tôi cái giác quan thứ 6 này, nhờ nó mà tôi chỉnh được nhiều thứ, kể cả tránh được người hại mình... Sau này học Sấm Giảng nên bàn thờ ít lại, cúng đơn giản hơn. Bàn thờ Phật chỉ cần hoa tươi và nước uống, bàn thờ Cửu Huyền thì thêm trái cây hoặc thức ăn chay.
   Khi chưa hiểu thì làm lung tung, nhờ lung tung mới thấy giá trị của sự hiểu biết. Tôi đã may mắn học giáo lý của Đức Thầy giảng dạy, từ đó làm kim chỉ nam cho việc tu hành của mình. Cánh cửa Tây Phương Cực Lạc đã mở ra, con đường đi đã rõ ràng dưới chân tôi, chỉ còn khoảng ngắn nữa là tôi đến nơi...
==========
Mẫu Chuyện Bên Thầy
LÀM Y THEO GIÁO LÝ

   Năm Ất Dậu 1945 Đức Thầy ngụ tại Sài Gòn, lúc ấy có đông anh em tín đồ ở Miền Tây đi lên thăm Đức Thầy, được Đức Thầy cầm ở lại chơi vài hôm. Anh em này quá mừng, đồng bàn với nhau: Chẳng mấy khi mình gần gũi Đức Thầy, mình rình coi Đức Thầy cúng lạy theo nghi thức thế nào để về mình làm theo cho đúng.
Chiều hôm ấy, khi Đức Thầy cúng lạy xong, Đức Thầy kêu anh em lại nói rằng:
- Bà con ra đây coi tôi cúng lạy, đặng về cúng lạy cho trúng để thành Phật, phải không? Còn những người khác không thấy tôi cúng lạy mà tu hành chơn chánh rồi không được đắc đạo hay sao?
Khi mọi người nghe Đức Thầy rầy, nói trúng tâm ý của mình, anh em này hết sức sợ, van xin Đức Thầy tha lỗi.

   Qua hôm sau Đức Thầy cúng lạy, anh em cũng liếc xem như bữa trước. Đức Thầy cúng xong kêu anh em lại cho Thầy bảo. Mấy anh em lén xem lúc nãy lo sợ nét mặt tái mét, cúm rúm đến bên Thầy khoanh tay chờ nghe phán dạy. Đức Thầy đốt hương phát cho mỗi người một cây. Đức Thầy nói:
- Thôi, bà con muốn làm y theo tôi, đứng xếp hàng đây, coi tôi làm sao thì làm y như vậy. Tôi nguyện sao thì cũng nguyện y như vậy.
Dặn xong, Đức Thầy cầm hương xá ba xá, kế Đức Thầy quì xuống chấp tay lên trán. Anh em cũng xá và quì theo. Đức Thầy đọc lớn tiếng: “Đạo gốc bởi lòng thành tín hiệp”.
Lúc bấy giờ anh em đồng đạo ngơ ngác, nhìn qua lại với nhau, làm thinh không đọc theo. Đức Thầy xoay lại dòm anh em đang quì, Thầy hỏi “Sao bà con không đọc theo tôi?” Anh em đồng đạo nghe Đức Thầy hỏi, sợ Thầy rầy, liền đọc theo một rặp “Đạo gốc bởi lòng thành tín hiệp”. Đức Thầy mĩm cười đứng lên nhìn anh em hỏi:
- Bà con biết tôi đọc bài gì không?
Các anh em đồng đạo thưa:
- Bạch Thầy, chúng con không biết.
Đức Thầy nói tiếp:
- Ủa, không biết sao đọc theo? Tôi đọc bài nguyện bên đạo Cao Đài mà bà con cũng đọc theo. Như vậy đâu có làm y theo tôi đâu?
Anh em nghe Đức Thầy rầy, sợ quá, liền thưa:
- Bạch Thầy, Thầy dạy chúng con Thầy làm sao thì làm y như vậy, nên chúng con không dám cải.
Với nét mặt nghiêm nghị, Đức Thầy nói:
- Tôi bảo làm y là làm y theo giáo lý của tôi dạy, chớ nào bảo làm theo tôi. Nếu Đức Phật Thích Ca hiện xuống bảo các người làm sai chân lý, các người có làm không?
Anh em đồng thưa:
- Bạch Thầy, không.
Đức Thầy dịu giọng:
- Ừ, vậy đó. Nếu sau nầy có ai giống tôi và xưng là tôi bảo bà con làm gì, bà con cũng đừng vội tin, hãy xét kỹ lại lời nói ấy có đúng theo chơn lý hay không, được như vậy mới gọi là làm y, và không bị gọi là mê tín.
(Thuật theo lời ông Lê văn Phú)
----------
"Giảng kinh đọc tụng chiều mai,
Làm theo lời chỉ ngày rày gặp Ta."
(Đức Huỳnh Giáo Chủ PGHH)
Nam Mô A Di Đà Phật

Được Xem Nhiều

Hít Vào Tâm Phẳng Lặng, Thở Ra Miệng Mỉm Cười

Chánh Đạo: Hít Vào Tâm Phẳng Lặng, Thở Ra Miệng Mỉm Cười Ngày 8/9/2016 ==========     T rong lúc mọi người đang chuẩn bị cho lễ cưới của người cháu vợ, tôi tranh thủ chạy đến tịnh xá Lan Nhã Kỳ Viên, trước là cúng lạy, hai là tôi hy vọng gặp được sư phụ để giúp tôi giải được khúc mắc trong tâm mình.       Phong cảnh nơi đây yên tĩnh, vắng lặng, mát mẽ. Tôi bước vào chánh điện lạy Phật. Trong quá trình cúng lạy tôi nghe giọng một người nữ đang trò chuyện cùng sư trụ trì. Hôm nay tôi đã có may mắn gặp sư phụ rồi (đây là lần thứ hai tôi được gặp, lần đầu gặp sư phụ khi tôi 11 tuổi lúc đó ba vừa mất). Vào đảnh lễ tổ Minh Đăng Quang, tôi cầu nguyện sự gia hộ để có thể dẹp bỏ được những vọng tưởng, chiến thắng tham sân si. Tôi lễ bái xong, ngồi xuống, thì bổng nhiên người nữ lúc nãy hỏi sư phụ cách diệt trừ sân hận trong lòng. Rồi tôi nghe một câu pháp: "Hít vào tâm phẳng lặng, thở ra miệng mỉm cười" . Tôi vui mừng lắm, câu này rất đúng với tâm ý của mì...

Ngũ Nguyện Cầu

Chánh Đạo: Ngũ Nguyện Cầu Tháng 11/2016 ==========       T rung tuần tháng 11 này tôi cùng gia đình về Vườn Bồ Đề dự khóa tu 49 ngày (tôi chỉ dự được 3 ngày cuối). Bấy lâu nay bản thân thường thắc mắc không hiểu lắm bài Ngũ nguyện cầu của Đức Thầy chỉ dạy, bài cúng như thế này: Nam mô nhứt nguyện cầu: Thiên Hoàng, Địa Hoàng, Nhơn Hoàng, Liên Hoa Hải Hội, Thượng Phật từ bi, Phật vương độ chúng, thế giới bình an Nam mô nhị nguyện cầu: Cửu Huyền Thất Tổ tịnh độ siêu sanh Nam mô tam nguyện cầu: Phụ mẫu tại đường tăng long phước thọ thọ, phụ mẫu quá khứ trực vãng Tây Phương Nam mô tứ nguyện cầu: Bá tánh vạn dân từ tâm bát ái, giải thoát mê ly Nam mô ngũ nguyện cầu: Phật Tổ, Phật Thầy từ bi xá tội đệ tử tiêu tai tịnh sự, trí huệ thông minh giai đắc đạo quả     Tôi thường thắc mắc tại sao nguyện đầu tiên cầu cho thế giới, mãi đến nguyện thứ tư mới đến bá tánh vạn dân, chính giữa lại ...

Vượt Qua Thử Thách

Vượt Qua Thử Thách 24/10/2019   -----------------------     Từ trẻ cô đã biết đến Phật Pháp, tu hành khá tinh tấn. Sau khi lập gia đình, do bận bịu cuộc sống việc tu hành bị gián đoạn. Tôi biết đến cô nhờ một chuyến đi công tác. Gặp cô tôi cảm thấy rất thân thiện. Tuy nhiên trên khuôn mặt của cô luôn thể hiện sự sầu muộn, lo lắng. Các con của cô công việc chưa ổn định, người con trai không tích cực làm việc như mọi người, gây rất nhiều phiền não đến cho cô. Gia đình cũng không dư dả gì. Tôi với cô rất thân thiết như người trong gia đình.    Năm 2012 cô thấy sức khỏe yếu hẳn, đi kiểm tra, phát hiện mình bị ung thư. Cô hơi rối trí. Gian đoạn này gia đình đang có những trục trặc, khó khăn, tiền nong không có nhiều. Cô được đưa vào Sài Gòn chữa trị. Căn bệnh hành hạ cô rất nặng nề, lại thêm con cái chưa ổn định nên tinh thần của một người mẹ như cô càng bế tắc hơn. Mọi thứ bắt đầu đổ dồn về cho cô. Vì khó khăn về tiền bạc, nên cô dự định bán nhà, một phần dành ...