Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 8 10, 2016

Xem Như Nợ Phải Trả

Chánh Đạo: Xem Như Nợ Phải Trả ==========    Trước đây vì muốn có một máy laptop nhỏ gọn để học và làm việc, tôi được một người bạn bán lại cái máy, máy nhìn cũng đẹp, vì bao năm làm việc chung nên tôi tin tưởng người này, nhưng sự tin tưởng lại trả khá đắc, người bán đã nói dối... Khi phát hiện ra thì cũng đã rồi. Tôi rất tức giận. Vì mới tu tập nên chưa kiểm soát được mình. Tôi suy nghĩ đến hậu quả nếu mình gây chuyện với người khác, tôi nghĩ đến địa ngục, mất hết công đức tu hành của mình... Quán tưởng những điều đẹp tốt nhất để điều phục sự sân hận... Rồi mọi thứ tạm ổn.      Một lần nọ tôi lại thấy hắn cũng nhan nhãn hại người khác, cả bạn của tôi, tôi thấy khó chịu, nhưng lần này ít hơn lần trước nhiều, chỉ một thoáng qua thôi. Tôi nói với vợ mình, vợ tôi nói: "Anh xem như thiếu nợ và bây giờ anh phải trả đi, cho xong chuyện". Tôi nghĩ đúng, thôi mình tìm việc khác để làm và suy nghĩ sẽ hay hơn. Rồi câu niệm Phật cũng chen vào đầu tôi, tôi lạ...

Chơi nghịch

      K hi mới ra trường tình cờ xem bộ phim "xuân hạ thu đông" của Nhật kể về nghiệp lực của chúng sanh tạo ra cứ luân chuyển mãi không ngừng, bắt đầu bằng câu chuyện của một cậu bé. Cậu ta thường hay bắt ếch bẻ chân hay bắt cá cột đá... Để rồi một ngày cậu ta khi lớn lên không tránh khỏi chữ ái tình, dục vọng, phải bỏ chùa ra đi tìm hạnh phúc, đến khi quay đầu lại thì đã muộn màng, tội lỗi rất nặng, may mắn được sư phụ cảm hoá quay đầu hướng thiện. Tuy nhiên khi sư phụ mất đi thì một cậu bé khác lại đến với cậu ta và rồi cậu bé này cũng tiếp nối những nghiệp lực giống như cậu ta, và cứ thế...      K hi xem xong bộ phim tôi bất giác nhìn lại mình, đây đúng như bản án cho tôi. Lúc nhỏ tôi cũng hay bắt cá, cắt vây, phơi khô cho chết, câu cá, mốc lưỡi câu vào cá cho bơi xem chơi... Thật khiếp! tôi hối hận... Cũng có lần thấy tổ chim tôi lại chọc phá, trứng chim rớt xuống sông, chim mẹ kêu tha thiết, tiếng kêu đó vẫn còn văng vẳng bên tai tôi... ...