Niệm Phật: Hôn Trầm, Thụy Miên -------------------- Tôi ở bệnh viện, ngồi niệm phật trong tư thế kiết già, do lực tu còn yếu nên trong khoảng thời gian tôi bị hôn trầm, thụy miên (buồn ngủ, ngủ gục, uể oải). Bỗng tôi thấy một luồng ánh sáng như từ gương chiếu thẳng vào mắt tôi, ánh sáng giống như chúng ta dùng tấm gương phản chiếu ánh mặt trời vào thẳng mắt mình. Ánh sáng làm tôi giật mình. Thì ra mình bị hôn trầm. Một lần đang niệm phật (có lẽ do uể oải, mệt mỏi) tôi thấy mình đến một nơi hoang vắng, ẩm thấp, giống như nhà ma hay chùa ma gì đó, tự tôi nghĩ vậy. Sau đó tôi thấy một người cao lớn, cao hơn người bình thường gấp đôi, đứng nhắm mắt, chắp tay lên ngực, nghiêng nhè nhẹ và sau đó đổ ngã xuống. Giật mình, mình đang đổ ngã chứ không phải bức tượng kia, đó là hôn trầm. Vận động vài cái, tôi niệm phật tiếp. Cũng có lần ngồi niệm phật, tôi cũng bị hôn trầm, người gật gù, mất kiểm soát, lúc đó như có bàn tay vô hình nào đó vỗ vào vai, chợt tĩnh...
Hoằng Truyền Chánh Pháp Vãng Sanh Cực Lạc