Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 8 11, 2016

Trộm

      L úc nhỏ tôi rất thích chơi bắt trốn (trốn tìm), có lần một người bạn làm rớt tiền (tôi nhớ là tờ 200 thì phải), cậu ta không hay, thấy thế tôi lao lại lấy chân che tiền, cậu ta tìm hoài không thấy nên bỏ cuộc, tôi lấy tiền đó mua đồ ăn, nhưng vẫn cảm giác không thoải mái lắm, bởi ba dạy không được tham lam lấy tiền hay đồ của người khác, nếu người ta không cho...         Vài tuần sau, tôi tìm cách trả lại tiền cho người đó (thật sự cậu ta cũng biết tôi lấy tiền). Trong lần chơi tập thể tôi đã cố ý nhét tiền vào lưng của cậu ta sau đó chạy mất. Dĩ nhiên cậu ta cũng biết là tôi làm tuy nhiên cả hai không nói gì. Sau việc đó tôi thấy người mình nhẹ nhàng hơn, vui hơn vì không còn phải thiếu nợ. Người bạn đó giờ cũng đã quã đời rồi.       Tôi nhớ thời học sinh có câu truyện kể về tên quan đã dùng chân của mình đạp lên mấy đồng tiền của người dân để chiếm đoạt tiền, bất giác tôi nghĩ mình cũng giống tên quan nọ... ...

Mang thai

           T ôi gặp người phụ nữ đang mang thai, chắc cũng 6-7 tháng. Tôi khuyên đã biết "thai giáo" chưa, nên thực hiện thai giáo nhe. Lấy ống nghe mở nhạc nhẹ cho con nghe, rồi... Tôi chưa kịp nói tiếp người phụ nữ ngắt lời, con em chỉ nghe nhạc mạnh, nhạc sôi động thôi... Tôi ngưng nói, hiện tại có nhiều người vẫn chưa biết thai giáo là gì!      Có người phụ nữ đang mang thai khoảng 7-8 tháng, bệnh cô ta khá nặng, nhưng do diễn tiến âm thầm nên không biểu hiện ra bên ngoài, cô ta đã có 3 đứa con, tôi hỏi sau khi sanh đứa bé, cô có muốn mang thai tiếp không? Cô ta nói cô ta thích sinh con, chăm sóc chúng thấy chúng lớn lên thấy vui, cô ta muốn sinh thêm nữa... Cuôc nói chuyện thêm một chút nữa. Cô ta vẫn chưa biết sức khoẻ của mình có thể chống chọi được bao lâu với căn bệnh, những đứa bé kia một thời gian nữa sẽ mất mẹ...        Đa phần con người ta không chịu tìm và nhìn thấy phía trước, mọi người cho rằng...