Tuổi Thơ: 1 Điểm Và 0 Điểm ========== Khoảng thời gian học cấp 1, ba vẫn còn sống, vào một buổi tối, ba dạy tôi học, sau đó cho tôi 2 bài tập toán, ba nói một lát sau quay lại sẽ chấm điểm 2 bài toán này. Chẳng biết đầu óc lúc đó thế nào, nghĩ mãi chẳng biết cách giải đáp, tôi ngồi lì ở đó. Một lát sau, ba quay lại thấy tôi chẳng làm gì hết, ba gợi ý cách giải, thế mà tôi chẳng giải đúng, kết quả sai. Ba chấm điểm, bài thứ nhất: 1 điểm, bài thứ hai: 0 điểm. Tôi nhìn 2 con số mặt buồn thiu. Ba nói tôi học toán như thế là tệ quá... Cũng từ đó nên bản thân cố gắng học hơn. Tôi nghĩ 2 con số: 1 và 0 ghép lại thành 10, thế là tôi cố gắng đạt 10 điểm môn toán. Nhờ ba mà môn toán của tôi ngày càng tiến bộ và giỏi hơn. Ba mất lúc tôi 11 tuổi. Mỗi tối ba thường ngồi dạy tôi học, ba dạy rất nhiều thứ, kiến thức của ba rất rộng, biết rất nhiều, có lần bạn của mẹ nói rằng: "Sao ông Út cái gì ổng cũng biết hết vậy!". Ba tôi là thế, biết rất nhiều, thương con và gia đình rất ...
Hoằng Truyền Chánh Pháp Vãng Sanh Cực Lạc