Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 7 14, 2019

1 Điểm và 0 Điểm

Tuổi Thơ: 1 Điểm Và 0 Điểm ========== Khoảng thời gian học cấp 1, ba vẫn còn sống, vào một buổi tối, ba dạy tôi học, sau đó cho tôi 2 bài tập toán, ba nói một lát sau quay lại sẽ chấm điểm 2 bài toán này. Chẳng biết đầu óc lúc đó thế nào, nghĩ mãi chẳng biết cách giải đáp, tôi ngồi lì ở đó. Một lát sau, ba quay lại thấy tôi chẳng làm gì hết, ba gợi ý cách giải, thế mà tôi chẳng giải đúng, kết quả sai. Ba chấm điểm, bài thứ nhất: 1 điểm, bài thứ hai: 0 điểm. Tôi nhìn 2 con số mặt buồn thiu. Ba nói tôi học toán như thế là tệ quá... Cũng từ đó nên bản thân cố gắng học hơn. Tôi nghĩ 2 con số: 1 và 0 ghép lại thành 10, thế là tôi cố gắng đạt 10 điểm môn toán. Nhờ ba mà môn toán của tôi ngày càng tiến bộ và giỏi hơn. Ba mất lúc tôi 11 tuổi. Mỗi tối ba thường ngồi dạy tôi học, ba dạy rất nhiều thứ, kiến thức của ba rất rộng, biết rất nhiều, có lần bạn của mẹ nói rằng: "Sao ông Út cái gì ổng cũng biết hết vậy!". Ba tôi là thế, biết rất nhiều, thương con và gia đình rất ...

Giặt Đồ

Tuổi Thơ: Giặt Đồ ==========    Lúc còn nhỏ, ham chơi, chơi nhiều hơn học. Hôm đó, mẹ có việc phải đi ra ngoài, giao cho tôi một thau đồ giặt. Tôi nói với mẹ: “Lát nữa con giặt”, rồi tôi tiếp tục việc vui chơi của mình. Mẹ giận la một trận, yêu cầu dừng chơi để giặt đồ cho xong, rồi mới tiếp tục chơi. Thế là trong người đầy khó chịu. Đợi mẹ đi ra khỏi nhà, tôi mang thau đồ ra, chế nước vào, cho ít xà bông, lấy tay quơ quơ mấy cái, rồi xả đem phơi. Trong đầu đầy khó chịu… Hình từ internet    Nay ngồi nhớ lại lúc đó, thấy bản thân có lỗi quá. Thời gian qua rồi đâu có trở lại…    Giờ đây có mấy đứa cháu cũng ham chơi y như mình ngày xưa, nhiều khi kêu nó làm việc gì đó mà nó cũng trơ trơ. Trước đây còn bắt buộc chúng làm, giờ nhớ lại bản thân mình ngày xưa, thôi dùng phương pháp khác, đành khuyên nhủ, phân tích cho nó nghe, như vậy thấy tốt hơn. Vợ tôi nói: “Những đứa trẻ là thử thách giúp mình rèn luyện nhữ Nhẫn”, vợ nói đúng rồi. Dùng phương ph...

Bộ Cờ Vua

Tuổi Thơ: Bộ Cờ Vua ==========    Hè năm lớp 10, ở nhà 2 – 3 tháng, chuẩn bị lên lớp 11 sẽ xuống Cần Thơ học. Bản thân tự suy nghĩ nên làm việc gì có ý nghĩa. Sau nhiều ngày đắn đo, cuối cùng chọn cho mình một công việc: làm bộ cờ vua bằng đất sét.    Công việc bắt đầu, đi dọc bờ sông, lấy một ít đất sét. Về nhà suốt ngày nắn nót từng con cờ, khó nhất là con Mã, tôi làm rất tỉ mỉ. Mấy tuần mới xong bộ cờ, vừa làm vừa tranh thủ phơi cho khô. Tiếp theo, gom lại một bộ đem vào lò nung bằng củi. Sau một lúc nung, một tiếng “bùm” phát ra từ lò nung, tôi chạy lại xem, thì ôi thôi tất cả các con cờ tan nát. Lục lọi trống đống đổ nát đó, còn sót một con cờ duy nhất đó là con Mã, đây là con Mã đẹp nhất và cũng là con cờ tôi khắc tỉ mỉ nhất… Nhìn đống cờ tan nát đó, lòng buồn rười rượi, công sức một tháng đi toi…    Đặt con Mã còn lại lên bàn, ngắm nhìn nó, thắc mắc: “Vì sao nó không nổ như những con khác? Có lẽ do đất sét không nguyên chất nên những c...

Cái giường

Ngày 8/7/2019    Nhà   tôi không được rộng rãi, vợ chồng tôi ngủ trên lầu, còn ba mẹ vợ phải ngủ dưới tầng trệt. Lúc vợ mang thai tôi có đóng loại giường tiện dụng, có thể bung ra hoặc xếp vào, tuy không đẹp nhưng cũng tiện dụng. Ba mẹ tận dụng nó làm giường ngủ. Sau thời gian,  tôi có ý định mua một cái giường cho ba mẹ nằm cho đàng hoàng. Ba mẹ thì luôn từ chối vì sợ tốn kém.    Vì bản tính hay cáu gắt nên hôm đó về gặp mẹ đặt 2 cái giường inox (của người em) chiếm hơn phân nữa không gian nhà, tôi hơi khó chịu. Sau một lúc phàn nàn, cuối cùng thì mẹ cũng dẹp nó.    Sau ngày đó, tôi tranh thủ chạy đi tìm cái giường phù hợp, cuối cùng rồi cũng có, một cái giường vừa vặn, dễ thương. Ba mẹ rất ưng ý.  Vợ tôi hỏi: "Sao anh biết mẹ thích",  tôi: "Ở chung bao năm chẳng lẽ không biết tính mẹ". tôi thấy ba mẹ hài lòng tôi rất vui. Xem như chuộc lỗi vậy. --------------------     Gia đình là chỗ nương tựa lẫn nhau, đôi khi có nh...