Chuyển đến nội dung chính

Xây cầu

Năm 2016
     Tôi ghé quán cơm chay ăn, nhìn thấy quán đang quyên góp tiền xây cầu, tôi cũng đóng góp một ít. Một thời gian sau, tôi gặp chủ quán hỏi việc xây cầu đến đâu rồi. Anh ta nói đã xong nhưng khuôn mặt đầy ngán ngẫm. Tôi thắc mắc. Anh ta nói, muốn xây cầu phục vụ người dân, những người cần giúp, nhưng chính quyền địa phương ăn chặn làm anh mất thêm số tiền lớn. Anh tiếp: "Mình có kiến trúc sư, có bản vẽ, có đội xây dựng chuyên nghiệp, nhưng khi đến xin giấy phép thì bị làm khó dễ, không giải quyết...", anh ta diễn giải là chính quyền địa phương muốn đội xây dựng của họ, bản vẽ của họ, nếu anh ta muốn xây cầu thì cứ đóng góp tiền ở đây họ lo hết mọi thứ. Họ nói đội xây dựng và bản vẽ của anh ta đưa ra không đảm bảo... Trong lòng đầy khó chịu nhưng vì đã phát nguyện nên phải cố gắng làm, anh ta nói họ làm gì cũng kê giá lên, mà cầu xây chưa chắc an toàn, nếu có vấn đề thì lại mang tiếng xấu là cầu từ thiện không đảm bảo... Anh ta nói từ đây trở đi không xây cầu nữa, chỉ quyên góp cho dân nghèo trực tiếp thôi... Đến đây tôi không hỏi nữa, vì trong anh ta đầy buồn bực.
     Tôi cũng từng có những chuyện khó chịu như anh ta, dù tôi không làm được việc lớn lao gì cả. Bây giờ cũng hiểu về Phật Pháp, tôi nghĩ một khi đã bố thí thì phải kèm buông xả, vì bố thí không phải chỉ cho người mà còn cho bản thân mình, sự bố thí sẽ giúp mình diệt được tham sân si, diệt phiền não, nếu mình vui, hạnh phúc thì món quà của mình cũng sẽ có năng lượng vui, hạnh phúc; ngược lại mình bực bội, buồn bực thì món quà không còn giá trị quý nữa.
     Tôi còn nhớ Pháp sư Tịnh Không có giảng, nếu chúng ta muốn tặng sách kinh cho người nào đó, nhưng người đó lại là người lừa gạt, lấy kinh của ta đem bán. Có như thế chúng ta cũng đừng buồn, vì sao? Vì người đó bán kinh sẽ có người mua, ai mua? Phật tử sẽ mua, mua về tụng. Như vậy kinh vừa đến tay người cần lại có thể mang đến tiền, vậy là có lợi cả hai, vừa pháp thí, vừa tài thí...

Như vậy là trong cái Không lại có cái Có
Trong cái Có cũng có cái Không
Nam Mô A Di Đà Phật


Được Xem Nhiều

Hít Vào Tâm Phẳng Lặng, Thở Ra Miệng Mỉm Cười

Chánh Đạo: Hít Vào Tâm Phẳng Lặng, Thở Ra Miệng Mỉm Cười Ngày 8/9/2016 ==========     T rong lúc mọi người đang chuẩn bị cho lễ cưới của người cháu vợ, tôi tranh thủ chạy đến tịnh xá Lan Nhã Kỳ Viên, trước là cúng lạy, hai là tôi hy vọng gặp được sư phụ để giúp tôi giải được khúc mắc trong tâm mình.       Phong cảnh nơi đây yên tĩnh, vắng lặng, mát mẽ. Tôi bước vào chánh điện lạy Phật. Trong quá trình cúng lạy tôi nghe giọng một người nữ đang trò chuyện cùng sư trụ trì. Hôm nay tôi đã có may mắn gặp sư phụ rồi (đây là lần thứ hai tôi được gặp, lần đầu gặp sư phụ khi tôi 11 tuổi lúc đó ba vừa mất). Vào đảnh lễ tổ Minh Đăng Quang, tôi cầu nguyện sự gia hộ để có thể dẹp bỏ được những vọng tưởng, chiến thắng tham sân si. Tôi lễ bái xong, ngồi xuống, thì bổng nhiên người nữ lúc nãy hỏi sư phụ cách diệt trừ sân hận trong lòng. Rồi tôi nghe một câu pháp: "Hít vào tâm phẳng lặng, thở ra miệng mỉm cười" . Tôi vui mừng lắm, câu này rất đúng với tâm ý của mì...

Ngũ Nguyện Cầu

Chánh Đạo: Ngũ Nguyện Cầu Tháng 11/2016 ==========       T rung tuần tháng 11 này tôi cùng gia đình về Vườn Bồ Đề dự khóa tu 49 ngày (tôi chỉ dự được 3 ngày cuối). Bấy lâu nay bản thân thường thắc mắc không hiểu lắm bài Ngũ nguyện cầu của Đức Thầy chỉ dạy, bài cúng như thế này: Nam mô nhứt nguyện cầu: Thiên Hoàng, Địa Hoàng, Nhơn Hoàng, Liên Hoa Hải Hội, Thượng Phật từ bi, Phật vương độ chúng, thế giới bình an Nam mô nhị nguyện cầu: Cửu Huyền Thất Tổ tịnh độ siêu sanh Nam mô tam nguyện cầu: Phụ mẫu tại đường tăng long phước thọ thọ, phụ mẫu quá khứ trực vãng Tây Phương Nam mô tứ nguyện cầu: Bá tánh vạn dân từ tâm bát ái, giải thoát mê ly Nam mô ngũ nguyện cầu: Phật Tổ, Phật Thầy từ bi xá tội đệ tử tiêu tai tịnh sự, trí huệ thông minh giai đắc đạo quả     Tôi thường thắc mắc tại sao nguyện đầu tiên cầu cho thế giới, mãi đến nguyện thứ tư mới đến bá tánh vạn dân, chính giữa lại ...

Vượt Qua Thử Thách

Vượt Qua Thử Thách 24/10/2019   -----------------------     Từ trẻ cô đã biết đến Phật Pháp, tu hành khá tinh tấn. Sau khi lập gia đình, do bận bịu cuộc sống việc tu hành bị gián đoạn. Tôi biết đến cô nhờ một chuyến đi công tác. Gặp cô tôi cảm thấy rất thân thiện. Tuy nhiên trên khuôn mặt của cô luôn thể hiện sự sầu muộn, lo lắng. Các con của cô công việc chưa ổn định, người con trai không tích cực làm việc như mọi người, gây rất nhiều phiền não đến cho cô. Gia đình cũng không dư dả gì. Tôi với cô rất thân thiết như người trong gia đình.    Năm 2012 cô thấy sức khỏe yếu hẳn, đi kiểm tra, phát hiện mình bị ung thư. Cô hơi rối trí. Gian đoạn này gia đình đang có những trục trặc, khó khăn, tiền nong không có nhiều. Cô được đưa vào Sài Gòn chữa trị. Căn bệnh hành hạ cô rất nặng nề, lại thêm con cái chưa ổn định nên tinh thần của một người mẹ như cô càng bế tắc hơn. Mọi thứ bắt đầu đổ dồn về cho cô. Vì khó khăn về tiền bạc, nên cô dự định bán nhà, một phần dành ...