Một lần tình cờ tôi có gởi name card của mình cho người phụ nữ, bà ta khoảng hàng bốn hay năm gì đó. Sau một thời gian, bà chủ động liên lạc, lúc đó tôi không nhớ là ai cả. Cuộc gặp gỡ khoảng 30ph, khi mới gặp, tôi như người vệ sĩ luôn tự hỏi: "Vì sao bà ta muốn gặp mình, chắc có ý đồ gì đó?". Sau quá trình trò chuyện tôi nhận thấy là mình sai...
Bà ta kể, bà bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối, bệnh viện trả về (bà ta có đưa hình lúc nằm ở bệnh viện), nghĩ mình sắp chết, bà xin người nhà chở ra nhà thờ gặp Đức Mẹ cầu nguyện, bà nguyện nếu hết bệnh thì sẽ dâng hiến cuộc đời cho Mẹ, cho Chúa. Sự thành tâm này đã cảm động ơn trên, khoảng thời gian ngắn sau, bệnh tình tự thuyên giảm rồi hết hẳn, bà ta trở nên khoẻ khoắn mà chẳng cần phương pháp điều trị nào, thật lạ vô cùng. Bà nói tiếp, sau khi hết bệnh, bà đã đã buông bỏ tất cả. Gia đình, bạn bè, con cái, bà không còn quan tâm như xưa, bà hoàn toàn dấng thân vào Đạo, dâng hiến cả cuộc đời còn lại cho Mẹ Maria, làm bất kỳ việc thiện nào có thể làm được, không than phiền, không lo lắng, có gì ăn nấy, không đòi hỏi cho bản thân nữa. Gặp mọi người bà ta luôn khuyên nhủ, động viên, trao cho họ niềm tin. Bà ta nói với tôi nếu có bệnh nhân nào mất niềm tin khi bị bệnh ung thư hãy điện thoại cho bà ta, bà sẽ động viên họ, khuyên nhủ họ, bà không cần tiền, không cần gì cả, chỉ cần họ có niềm tin và tiếp tục sống...
Chỉ cần có niềm tin mảnh liệt thì cuộc đời bạn cũng thay đổi mảnh liệt
Nam Mô A Di Đà Phật