Niệm Phật: Chuỗi Hạt
Khoảng thời gian mới tập niệm Phật
==========
Do mới niệm Phật nên tôi cần một sâu chuỗi để nương vào đó niệm Phật. Bản thân suy nghĩ phải tìm kiếm sợi chuỗi, đi đến vài chỗ, như những chỗ bán đá phong thuỷ hay chùa, vừa có ý định mua thì chợt bản thân có cái gì đó làm mình dừng lại, trong đầu suy nghĩ nếu lấy những sợi chuỗi như thế này thì bình thường quá...
Khoảng thời gian mới tập niệm Phật
==========
Do mới niệm Phật nên tôi cần một sâu chuỗi để nương vào đó niệm Phật. Bản thân suy nghĩ phải tìm kiếm sợi chuỗi, đi đến vài chỗ, như những chỗ bán đá phong thuỷ hay chùa, vừa có ý định mua thì chợt bản thân có cái gì đó làm mình dừng lại, trong đầu suy nghĩ nếu lấy những sợi chuỗi như thế này thì bình thường quá...
Rồi thời gian sau, chùa Hoằng Pháp có tổ chức khoá tu. Tôi vào phục vụ bên y tế. Một đoàn bác sĩ ở Cần Thơ lên vào khám chung. Đến tối, chúng tôi được thầy Tâm Huệ dẫn vào chánh điện lạy Phật, lúc này khoảng hơn 21g. Thầy khuyên mọi người tam bộ nhất bái 3 vòng quanh tượng Phật. Mọi người bắt đầu lạy. Chánh điện cũng không nhỏ, tam bộ nhất bái 3 vòng cũng cũng không phải là nặng nề.
Tôi cứ tưởng tượng như lúc Đức Phật còn tại thế, các đệ tử, Bồ Tát thường đảnh lễ Phật 3 vòng, bây giờ tôi cũng được như thế, thấy vui mặc dù mồ hôi nhễ nhại. Lạy Phật xong tất cả bắt đầu ngồi niệm Phật ngay chánh điện. Do mới lạy xong, mồ hôi ra đầy người lại hơi mệt, nên đa phần chỉ niệm vài phút thì bỏ ra. Chỉ còn lại mình tôi. Ngồi đó, tôi suy nghĩ hay là mình dùng phương pháp quán tưởng vậy...
Tôi bắt đầu quán tưởng mình đang ở trước dòng thác to lớn, ngồi trên tảng đá đối diện, nước bắn tung toé, không khí mát lạnh, nước bắn vào người, thấm vào da mát rượi, cây cối xung quanh dày đặc, gió thổi... Những quán tưởng này làm tâm và thân tôi êm dịu hơn, nhẹ hơn, tôi bắt đầu thấy người bớt mệt, sự nóng nực giảm dần, thân thể dịu lại mát hơn, tôi đi vào câu niệm Phật, an định, cảm giác nhẹ nhàng, êm ái...
Chuỗi hạt được tặng |
Về lại phòng gặp thầy Tâm Huệ, thầy hỏi: "Con thường niệm Phật lắm hả?".
"Dạ vâng, con thường niệm".
Thầy nói có món quà tặng tôi. Thầy vào lấy một dây chuỗi 108 hạt đen, nhỏ đẹp tặng cho tôi, thầy nói: "Sợi chuỗi đã qua nhiều đời, hơn 100 năm rồi" (không biết tôi có nghe lầm không). Nâng dây chuỗi trên hai tay, bất ngờ với phần thưởng này, tôi rất hạnh phúc, cái mình đang cần đã có. Đây là chuỗi Hoằng Pháp.
==========
Chuyện Bên Thầy
PHẬT CHỈ DỤNG LÒNG
Vào một buổi sáng đẹp trời tại thôn Mỹ An Hưng, nhiều chiếc bàn hương án được đặt trước sân nhà. Ngoài đường người người đều khăn áo chỉnh tề, họ lũ lượt kéo đến sân vận động Mỹ An Hưng để tiếp rước Đức Thầy và nghe Ngài thuyết pháp.
Diễn đàn được dựng lộ thiên, có nhiều biểu ngữ tung hô chào đón. Tại diễn đàn được trang trí bằng những loại hoa tươi đẹp ngát hương. Hôm nay người ta chuẩn bị cuộc lễ tiếp rước Đức Huỳnh Giáo Chủ để thuyết pháp. Quần chúng mỗi lúc mỗi đông, họ khao khát được diện kiến Đức Tôn Sư cho thỏa lòng mong đợi và được nghe lời vàng ngọc để lãnh giáo mà tu hành.
Lúc đó cũng có ông Xiếu ở Đất Sét, anh nầy nghèo nàn, nhưng rất chí hiếu với cha mẹ và có nhiều đức tánh hiền hòa phúc hậu. Bởi phận nghèo phải đạp xe lôi mà độ nhựt.
Sáng nay, anh cũng chạy đi kiếm bông để cúng dường trong pháp hội hôm nay. Nhưng gặp phải mùa nắng gắt, cây cối khô cằn, nên anh chạy mãi không có bông gì khác hơn. Anh Xiếu chỉ thỉnh được một nắm bông điệp nên hối hả chạy tới nơi thì bông đã héo. Anh lập tức dâng lên cho ban khánh tiết. Các anh em thấy bó hoa đơn sơ nên họ ngắm nghía rồi đút dưới diễn đàn; bởi bình hoa của ban khánh tiết đã cắm toàn là hoa thơm đắt giá, xinh đẹp lạ thường, nên quí ông không muốn cắm bông điệp của anh Xiếu vào, sợ làm mất đi vẻ thẩm mỹ.
Chập sau một chiếc xe màu dà đưa Đức Thầy đến, mọi người đều nghiêm nghị cúi chào, được Ngài từ bi đáp lễ. Bước lên diễn đàn thuyết pháp với giọng nói thanh ấm dịu dàng hấp dẫn, và lời lẽ ôn hòa lưu loát, khiến thính giả các giới đều được tiếp thu lãnh hội mà giác ngộ tu hành. Với biệt tài thuyết pháp của Đức Thầy dù là học giả, văn gia, cũng phải nhận Ngài là bậc bác cổ thông kim, kỳ tài hy hữu.
Thuyết xong, Ngài cúi chào thính giả sắp sửa xuống diễn đàn, bỗng như nhớ một điều gì. Ngài quay lại, vói tay xuống dưới diễn đàn lấy nắm bông điệp đã héo, đưa cao lên và nói lớn:
– Nắm bông nầy tuy đơn sơ nhưng rất quí!
Rồi Ngài cầm luôn nắm bông ấy lên xe đi thẳng về nhà ông Huỳnh Chánh Đại là nơi Ngài tạm trú hôm ấy. Còn mọi người thì xôn xao bàn tán, họ tìm hiểu coi người dâng bông ấy là ai mà được diễm phúc như thế nầy. Riêng các đồng đạo trách nhiệm ban khánh tiết thì rất hối hận, bởi mình chỉ nhìn mọi vật với hình thức bên ngoài chớ không ngờ Phật chỉ dụng lòng mà thôi.
==========
Chuyện Bên Thầy
PHẬT CHỈ DỤNG LÒNG
Vào một buổi sáng đẹp trời tại thôn Mỹ An Hưng, nhiều chiếc bàn hương án được đặt trước sân nhà. Ngoài đường người người đều khăn áo chỉnh tề, họ lũ lượt kéo đến sân vận động Mỹ An Hưng để tiếp rước Đức Thầy và nghe Ngài thuyết pháp.
Diễn đàn được dựng lộ thiên, có nhiều biểu ngữ tung hô chào đón. Tại diễn đàn được trang trí bằng những loại hoa tươi đẹp ngát hương. Hôm nay người ta chuẩn bị cuộc lễ tiếp rước Đức Huỳnh Giáo Chủ để thuyết pháp. Quần chúng mỗi lúc mỗi đông, họ khao khát được diện kiến Đức Tôn Sư cho thỏa lòng mong đợi và được nghe lời vàng ngọc để lãnh giáo mà tu hành.
Lúc đó cũng có ông Xiếu ở Đất Sét, anh nầy nghèo nàn, nhưng rất chí hiếu với cha mẹ và có nhiều đức tánh hiền hòa phúc hậu. Bởi phận nghèo phải đạp xe lôi mà độ nhựt.
Sáng nay, anh cũng chạy đi kiếm bông để cúng dường trong pháp hội hôm nay. Nhưng gặp phải mùa nắng gắt, cây cối khô cằn, nên anh chạy mãi không có bông gì khác hơn. Anh Xiếu chỉ thỉnh được một nắm bông điệp nên hối hả chạy tới nơi thì bông đã héo. Anh lập tức dâng lên cho ban khánh tiết. Các anh em thấy bó hoa đơn sơ nên họ ngắm nghía rồi đút dưới diễn đàn; bởi bình hoa của ban khánh tiết đã cắm toàn là hoa thơm đắt giá, xinh đẹp lạ thường, nên quí ông không muốn cắm bông điệp của anh Xiếu vào, sợ làm mất đi vẻ thẩm mỹ.
Chập sau một chiếc xe màu dà đưa Đức Thầy đến, mọi người đều nghiêm nghị cúi chào, được Ngài từ bi đáp lễ. Bước lên diễn đàn thuyết pháp với giọng nói thanh ấm dịu dàng hấp dẫn, và lời lẽ ôn hòa lưu loát, khiến thính giả các giới đều được tiếp thu lãnh hội mà giác ngộ tu hành. Với biệt tài thuyết pháp của Đức Thầy dù là học giả, văn gia, cũng phải nhận Ngài là bậc bác cổ thông kim, kỳ tài hy hữu.
Thuyết xong, Ngài cúi chào thính giả sắp sửa xuống diễn đàn, bỗng như nhớ một điều gì. Ngài quay lại, vói tay xuống dưới diễn đàn lấy nắm bông điệp đã héo, đưa cao lên và nói lớn:
– Nắm bông nầy tuy đơn sơ nhưng rất quí!
Rồi Ngài cầm luôn nắm bông ấy lên xe đi thẳng về nhà ông Huỳnh Chánh Đại là nơi Ngài tạm trú hôm ấy. Còn mọi người thì xôn xao bàn tán, họ tìm hiểu coi người dâng bông ấy là ai mà được diễm phúc như thế nầy. Riêng các đồng đạo trách nhiệm ban khánh tiết thì rất hối hận, bởi mình chỉ nhìn mọi vật với hình thức bên ngoài chớ không ngờ Phật chỉ dụng lòng mà thôi.
Thuật theo lời ông Huỳnh Thiện Nhã
Nam Mô A Di Đà Phật