Chuyển đến nội dung chính

Tìm Đạo

Nhật ký: Tìm Đạo
Khoảng thời gian lễ Đản Sanh Đức Thầy, Đinh Dậu 2017
==========
   Tôi về vườn Bồ Đề, có cơ hội gặp một đồng tu. Tôi được chị kể về quá trình tìm Đạo của mình. Xuất thân là một giám đốc công ty ở Hà Nội, nhà giàu có, chị có một đứa con gái 15tuổi. Chồng mất khoảng 4 năm, còn một mẹ già 93 tuổi. Gia đình thường làm từ thiện, có quen biết nhiều sư thầy, chị cũng giúp cho một số nhà sư ở trong gia đình vài năm, những vị sư đều có pháp môn tu khác nhau. Tuy nhiên chị không bị ảnh hưởng bởi họ. Chị nhận xét người rất tốt, chị biết có những vị sư hay lợi dụng, cũng có vị chân tu. Tuy thế vẫn có gì đó chị chưa theo ai học hỏi cả.
   Hôm đó, có một vị thiền sư từ miền Tây, vùng 7 núi không quen biết, lên Hà Nội tìm gặp chị, vị sư này nói đây là nhiệm vụ của ông đưa chị về miền Tây. Trên đường đi sư giảng giải rất nhiều. Đến miền Tây, ông nói chị phải tự đi tìm chân lý, tự tìm thầy của mình, không ai nói chị nghe đâu, rồi sư cho chị đi một mình...

Hình từ internet
   Chị đến núi Sam, đậu xe (xe màu vàng ngà, dán rất nhiều chữ về Phật pháp) tìm một khu mộ, vào đó nhịn ăn uống, mắc võng nằm đó suốt 3 ngày. Xung quanh người ta nhìn với cặp mắt kỳ lạ. Chính quyền đến hỏi thăm, chị cũng chẳng quan tâm. 
   Chính quyền hỏi thông tin, hỏi tại sao chị là giám đốc công ty mà bỏ đi như thế, chị đáp lại là nhìn gương của Đức Phật, vua Trần Nhân Tông mà tự hỏi vì sao họ bỏ cung vàng mà ra đi, thì chị cũng như thế... Họ cho rằng chị bị tâm thần, lấy số điện thoại điện về công ty xác minh, gặp đứa con gái 15 tuổi, cô bé nói: "Mẹ con bình thường không bệnh gì cả". Họ mời chị lên văn phòng, làm khó đủ điều, nhưng chị đều trả lời lưu loát... 
   Chị cũng kể, có một phật tử thấy như thế mới cho chị về nhà đậu xe, người đó rất tốt, họ nói nhìn chị là biết phật tử nên tin tưởng... 
   Sau đó, chị được khuyên về vườn Bồ Đề, ở đây gặp dượng 4 giảng giải về việc tu hành, về pháp môn Tịnh độ. Chị hiểu ra, có lẽ lúc này đã có trong tâm về một pháp tu...
   Khi đi xa, chị giao lại việc công ty cho cô con gái khoảng 15 tuổi, học lớp 7 hay 8 gì đó. Thế mà cô gái nhỏ vẫn làm rất tốt. Cô bé bắt chước mẹ mình, làm việc thiện, những đồ đạc trong nhà hay công ty, cái nào cho được thì cứ cho, thật dễ thương. Chị nói, nhìn việc đời tự nhiên sao thấy nó vô thường quá. Chị nói với con gái về việc học hành, bây giờ có học cho lắm cũng chẳng thấy được gì hạnh phúc cả, phải mệt mỏi phiền não, đua chen tranh giành. Chị không bắt buộc cô bé học hành nữa. Thời gian sau, cô con gái xin mẹ nghỉ học. Chị đồng ý, thế là cô bé nghỉ học. Chuyện cũng lạ, một người mẹ có địa vị và thành công mà lại muốn con mình nghỉ học hướng về Đạo, cũng lạ thật...
Hình từ internet
   Nhân ngày Đản sanh của Đức Thầy, chị nguyện sẽ đưa bà mẹ 93t vào Nam. Hay tin mẹ đang bị bệnh, Zona, chị sắp xếp đưa bà vào Nam... Rồi bà cũng được vào, đến dự lễ Đản Sanh của Đức Thầy, xem những tư liệu quý báu về Phật Giáo Hòa Hảo, ghé Tổ Đình... Bà nói: "Đất Phật, Đất Phật"... Rồi bà được lên núi Cấm, 2 mẹ con rất hạnh phúc vì được nhiều người thuyết giảng... Quay lại vườn Bồ Đề, bà cụ niệm Phật rất tinh tấn, lại thích đi kinh hành... Mọi đồng đạo nghe đến chuyện có 2 mẹ con từ miền Bắc xa xôi đến vườn Bồ đề thì kéo nhau hỏi thăm...
==========
Chuyện Bên Thầy
Đi Tìm Phật
   Năm 1966 tôi được thụ huấn khóa đào tạo Giảng Viên Truyền Bá Giáo Lý Trung Ương tại Thánh Địa Hòa Hảo. Bỗng được tin cô Ký Giỏi về viếng Tổ Đình.
   Vốn sẵn tính hiếu kỳ, tôi muốn được biết cô Ký, vì tôi nghĩ cô chắc có nhiều duyên phước lớn mới được theo hầu Đức Thầy, và được Ngài quang lâm đến ngụ tại nhà cô trong thời gian truyền đạo và nhứt là muốn được nghe cô kể chuyện bên Thầy mà lúc nào tôi cũng khao khát được nghe. Ý đã quyết định nên chiều hôm ấy tôi rủ vài bạn nữ khóa sinh cùng đi, và định nghỉ đêm tại Tổ Đình để nghe cô kể chuyện.

Hình từ internet
   Khi đến nơi, chúng tôi chào hỏi, cô cháu được biết nhau trong bầu không khí vui tươi. Tôi nói:
   - Thưa cô Hai, chúng con từ trước đến nay nghe tiếng cô nhưng chưa gặp mặt, hôm nay mới được biết cô. Thưa cô, chúng cháu là kẻ sanh sau đẻ muộn, rất khao khát được biết những mẩu chuyện chung quanh Đức Thầy, mà cô là người có nhiều duyên phước nên được hầu Thầy. Vậy tối nay chúng cháu xin ở đây một đêm, nhờ cô kể cho chúng cháu nghe nhiều mẩu chuyện suốt thời gian cô được theo Thầy.
   Cô Ký tươi cười đáp:
   - Ờ được, mấy cháu ở đây đi, cô kể hoài cũng được nữa. Tưởng gì chớ kể chuyện bên  Thầy cô sẵn sàng lắm.
   Thế là sau thời cúng tối, tôi bắt đầu đặt câu hỏi với cô Hai, giống như một nhà phóng viên tìm tin tức cho báo chí. Mở đầu câu chuyện, tôi hỏi:
   - Thưa cô Hai, chúng cháu muốn biết nguyên nhân nào cô ở Bạc Liêu mà sớm gặp Đức Thầy để quy y? Cô cười nói:
   - Ờ! Để cô kể lại cho cháu nghe, kỳ diệu lắm cháu ơi! Đâu phải khi không mà cô được gặp Đức Thầy để quy y đâu. Cháu biết không, cô là dân Tây, đâu có phải dễ tin Phật Pháp mà tu. Một bữa nọ cô nằm mộng thấy cha cô về rầy cô và nói
   - Phật đã xuống thế rồi mà sao con không chịu tu? Nè cha cho con biết, nếu cứ mãi mê danh lợi thì sau khổ đừng than trách, ăn năn cũng chẳng kịp nghe con. Phật xuống thế kỳ nầy là cơ tận diệt, nếu không tu thì vĩnh viễn chịu đọa nghe con. Cô bị cha rầy quá tay, cô khóc nức nở và nói:
   - Thưa cha! Con biết Phật đâu mà tìm, tu làm sao mà tu? Cha cô nói:
   - Con đi theo cha sẽ gặp Phật.
   - Thế là cô đi theo cha cô đến một cảnh giới xinh đẹp. Nhứt là một hồ sen rất to, dưới hồ có nhiều hoa đua nở. Chính giữa có một hoa sen thật lớn, có hào quang sáng rực, lại có một người tướng mạo xinh đẹp đứng trên đó. Cha cô nói:
   - Nầy con hãy nhìn cho kỹ. Vị đứng tại hoa sen lớn đó là vị Phật đã giáng thế tại Việt Nam rồi đó con. Con nhớ tìm cho được vị nầy mà quy y. Nhìn kỹ nghe con!

Đức Thầy
   Cô dạ, dạ và chăm chú nhìn từ đầu cho tới chân. Khi tỉnh giấc, cô sờ vào gối thì biết mình đã khóc ướt gối, cô kể lại cho ông Ký nghe và xin ông để cô đi tìm Phật.
   Vốn sẵn có duyên lành nên ông Ký chấp thuận. Thế là sáng ra cô kêu tài xế lái xe chở cô đi tìm Phật. Cô nghĩ, chắc Phật thì ở núi, thôi mình đi cạnh núi. Con đường đi từ Bạc Liêu dài lên, đi tới đâu cô cũng hỏi thăm chỗ nào có vị linh thính hoặc kỳ hạnh cô đều đến gặp mặt, coi phải là vị Phật mình được thấy trong mộng không.
   Trải ba ngày cô đi tới Châu Đốc, có người chỉ ở Tân Châu có ông Đạo linh lắm. Cô không đi núi, liền cho xe thẳng về Tân Châu. Khi đến nơi, gặp ông Đạo đó cũng không phải. Lòng cô buồn bã lắm. Hỏi thăm người ta chỉ ở Hòa Hảo có ông Đạo còn trẻ mà sáng suốt và có nhiều đặc điểm thoát tục. Nghe đến ông Đạo Nầy, cô thấy lòng mừng khấp khởi và nôn đi tìm coi có phải không.
   Ghé chợ mua ít trái cây rồi đi thẳng tới Hòa Hảo. Khi xe gần đến Tổ Đình, khiến cô không ngồi yên, như mình sắp gặp cha mẹ chết đi sống lại. Gần tới chợ Mỹ Lương là cô ngồi ló đầu ra ngoài để tìm kiếm. Có lẽ Đức Thầy đã biết nên Ngài ra đứng tại cửa ngõ đưa mắt nhìn ra đường. Bỗng cô hô lên cho xe ngừng lại, vì đã gặp Đức Thầy, người mà cô đã thấy đứng trên hoa sen trong mộng. Cô bước xuống xe làm lễ Đức Thầy, được Thầy nghiêng mình đáp lễ. Lén nhìn Thầy từ đầu đến chân, quả đúng rồi, vị Phật mà mấy ngày qua cô hằng tìm kiếm. Cô khóc nức nở, dù rán kềm cũng không được, cô khóc thật lớn và tủi tấm tức tấm tưởi, làm cho chú tài xế và mấy người chung quanh chẳng biết sự gì. Biết mình là vợ một thầy Ký mà khóc om sòm như con nít cũng kỳ quá, nhưng không làm sao nín được, cô phải ôm mặt chạy tuốt vào nhà bếp, nhưng vẫn khóc càng lớn hơn, đến đỗi Bà Cồ, nội Tổ của Đức Thầy ở nhà trên cũng nghe, nên bà hỏi:
   - Ai làm gì mà khóc dữ quá vậy?
   Đức Thầy cười nói:
   - Cháu ông Lưu ạ!
   Rồi Đức Thầy bước xuống nói:
   - Thôi chớ, khóc hoài sao!
   Con ơi! Tự nhiên cô nín như chưa hề khóc. Liền đi rửa mặt và ở lại đây mấy ngày để nghe Pháp và quy y.
Thuật theo lời cô Tu Sĩ Võ Thị Đồng.
==========
Trên đời cũng có nhiều chuyện kỳ lạ nhiệm mầu...
   Đây là giai đoạn cuối nên các chư Phật Bồ Tát luôn tìm cách đưa chúng ta về bến giác để tu hành, mặt khác là thoát khỏi đại nạn phía trước...
Con Phật, Phật dắt
Con Ma, Ma dìu
Nam mô A Di Đà Phật


Được Xem Nhiều

Hít Vào Tâm Phẳng Lặng, Thở Ra Miệng Mỉm Cười

Chánh Đạo: Hít Vào Tâm Phẳng Lặng, Thở Ra Miệng Mỉm Cười Ngày 8/9/2016 ==========     T rong lúc mọi người đang chuẩn bị cho lễ cưới của người cháu vợ, tôi tranh thủ chạy đến tịnh xá Lan Nhã Kỳ Viên, trước là cúng lạy, hai là tôi hy vọng gặp được sư phụ để giúp tôi giải được khúc mắc trong tâm mình.       Phong cảnh nơi đây yên tĩnh, vắng lặng, mát mẽ. Tôi bước vào chánh điện lạy Phật. Trong quá trình cúng lạy tôi nghe giọng một người nữ đang trò chuyện cùng sư trụ trì. Hôm nay tôi đã có may mắn gặp sư phụ rồi (đây là lần thứ hai tôi được gặp, lần đầu gặp sư phụ khi tôi 11 tuổi lúc đó ba vừa mất). Vào đảnh lễ tổ Minh Đăng Quang, tôi cầu nguyện sự gia hộ để có thể dẹp bỏ được những vọng tưởng, chiến thắng tham sân si. Tôi lễ bái xong, ngồi xuống, thì bổng nhiên người nữ lúc nãy hỏi sư phụ cách diệt trừ sân hận trong lòng. Rồi tôi nghe một câu pháp: "Hít vào tâm phẳng lặng, thở ra miệng mỉm cười" . Tôi vui mừng lắm, câu này rất đúng với tâm ý của mì...

Ngũ Nguyện Cầu

Chánh Đạo: Ngũ Nguyện Cầu Tháng 11/2016 ==========       T rung tuần tháng 11 này tôi cùng gia đình về Vườn Bồ Đề dự khóa tu 49 ngày (tôi chỉ dự được 3 ngày cuối). Bấy lâu nay bản thân thường thắc mắc không hiểu lắm bài Ngũ nguyện cầu của Đức Thầy chỉ dạy, bài cúng như thế này: Nam mô nhứt nguyện cầu: Thiên Hoàng, Địa Hoàng, Nhơn Hoàng, Liên Hoa Hải Hội, Thượng Phật từ bi, Phật vương độ chúng, thế giới bình an Nam mô nhị nguyện cầu: Cửu Huyền Thất Tổ tịnh độ siêu sanh Nam mô tam nguyện cầu: Phụ mẫu tại đường tăng long phước thọ thọ, phụ mẫu quá khứ trực vãng Tây Phương Nam mô tứ nguyện cầu: Bá tánh vạn dân từ tâm bát ái, giải thoát mê ly Nam mô ngũ nguyện cầu: Phật Tổ, Phật Thầy từ bi xá tội đệ tử tiêu tai tịnh sự, trí huệ thông minh giai đắc đạo quả     Tôi thường thắc mắc tại sao nguyện đầu tiên cầu cho thế giới, mãi đến nguyện thứ tư mới đến bá tánh vạn dân, chính giữa lại ...

Vượt Qua Thử Thách

Vượt Qua Thử Thách 24/10/2019   -----------------------     Từ trẻ cô đã biết đến Phật Pháp, tu hành khá tinh tấn. Sau khi lập gia đình, do bận bịu cuộc sống việc tu hành bị gián đoạn. Tôi biết đến cô nhờ một chuyến đi công tác. Gặp cô tôi cảm thấy rất thân thiện. Tuy nhiên trên khuôn mặt của cô luôn thể hiện sự sầu muộn, lo lắng. Các con của cô công việc chưa ổn định, người con trai không tích cực làm việc như mọi người, gây rất nhiều phiền não đến cho cô. Gia đình cũng không dư dả gì. Tôi với cô rất thân thiết như người trong gia đình.    Năm 2012 cô thấy sức khỏe yếu hẳn, đi kiểm tra, phát hiện mình bị ung thư. Cô hơi rối trí. Gian đoạn này gia đình đang có những trục trặc, khó khăn, tiền nong không có nhiều. Cô được đưa vào Sài Gòn chữa trị. Căn bệnh hành hạ cô rất nặng nề, lại thêm con cái chưa ổn định nên tinh thần của một người mẹ như cô càng bế tắc hơn. Mọi thứ bắt đầu đổ dồn về cho cô. Vì khó khăn về tiền bạc, nên cô dự định bán nhà, một phần dành ...