Chuyển đến nội dung chính

Bỏ nghề

Đạo và Y: Bỏ Nghề
29/10/2019


--------------------
   Gặp lại người anh kết nghĩa, chúng tôi có một bữa chay gia đình đầm ấm. Qua trò chuyện, vợ chồng anh ta có kể câu chuyện như thế này: 
   Có bệnh 1 bệnh nhi khoảng 2 tuổi, em bị sốt cao co giật, được đưa vào bệnh viện địa phương. Thường thì sau co giật bé sẽ trở về bình thường. Tuy nhiên may mắn không đến, bé bị hôn mê. Điều trị ở bệnh viện tỉnh chưa ổn, bé được chuyển lên Sài Gòn điều trị. Người nhà đầy lo lắng. Bác sĩ tư vấn cho gia đình khả năng bé sẽ bị tổn thương não vĩnh viễn. Tuy nhiên hy vọng vẫn còn. Cha mẹ bé khóc rất nhiều.
   Có người khuyên nhủ gia đình cầu nguyện Ơn Trên. Họ vẫn chưa có niềm tin. Tuy nhiên, đứng trước tình thế nặng nề này, họ chẳng còn đường nào khác là cầu nguyện. Gia đình vào chùa cầu nguyện. Ông của bé làm nghề giết gia súc không tin. Ông tuyên bố nếu cháu ông hết bệnh mà ra viện hoàn toàn bình thường thì ông bỏ nghề. Lời thề buông ra. Sau khoảng 1 tuần ở Sài Gòn điều trị, bé ra viện vói một cơ thể hoàn toàn bình thường. Người bạn của tôi nói, bé nó ra viện giống như bệnh lý sốt thông thường, vào điều trị rồi vài ngày về, chẳng thấy gì là nghiêm trọng cả. 
   Trên đời có nhiều chuyện nhiệm mầu, cũng là cơ duyên cho người ta quay về Phật tánh của mình, từ bỏ nghiệp xấu. Ông của đứa bé đó nhờ cơ duyên này mà bỏ được nghề.


-----------------------
   Tôi lại nhớ đến câu chuyện của một đồng tu kể về người quen của mình. Số là vầy, anh ta là tay chuyên đi soi nhái, bắt ếch kiếm sống. Hôm nọ trời mưa, nên đảm bảo sẽ có rất nhiều ếch. Anh chuẩn bị đồ nghề đi bắt. Người soi nhái thường dùng cây chĩa 3 dài, trên đầu anh thì đeo cái đèn sử dụng bình ăc-uy. Khi gặp êch nhái sẽ chiếu đèn vào, rồi phóng chĩa. Phóng phát nào trúng phát đó, chuyện trật gần như là không có. Tuy nhiên hôm nay anh ta lại gặp sự việc hy hữu. Một con ếch rất to, to hơn những loại bình thường mấy lần. Anh ta rất vui vì có con ếch thế này. Chiếu đèn thẳng vào, ếch nằm yên, chĩa 3 được phóng ra... hụt, lần thứ nhất. Quá bất ngờ, con ếch to như thế sao hụt được. Lấy lại chĩa, anh phóng 1 nhát nữa, lại hụt. Anh đứng sững người, rút chĩa lần nữa. Anh nói lần này hụt nữa là bỏ nghề, chĩa 3 lại được phóng ra, kết quả hụt. Anh bẻ cây chĩa. Bỏ nghề luôn từ đó. Đem câu chuyện của mình kể cho mọi người nghe. Mọi người nói, anh được chư Thần nhắc nhở rồi, khuyên anh quay về Đạo tu hành.

--------------------
Mẫu chuyện bên Thầy
Không Thọ Thực Ba Nhà
(Theo lời ông Lê văn Lưu ngày 22 tháng 9 Tân Tỵ (1941). Chính ông được nghe ông Cao Bá Hấn thuật lại)

   Ông Cao Bá Hấn là tín đồ thường gần gũi Đức Thầy với nhiệm vụ thơ ký. Một hôm ông Hấn ngỏ ý hỏi Đức Thầy về vấn đề xử thế tiếp vật. Phải làm thế nào cho đúng với tư cách của người tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo, và nên giao tiếp với những hạng người nào trong xã hội?
   Lúc ấy đến buổi dùng cơm. Đức Thầy nghiêm nghị nhìn ông Cao Bá Hấn phán dạy:
- Tôi cấm ông không được dùng cơm ở ba nhà.
Ông Hấn ngạc nhiên nói:
- Bạch Thầy, có biết bao nhiêu nhà trên đất này, Thầy cấm có ba nhà thì làm sao con tránh.
Đức Thầy dạy:
- Ông nhớ nghe, ba nhà là: Một, nhà buôn bán súc vật; hai, nhà chuyên nuôi súc vật; ba, nhà làm nghề hạ bạc (chài, câu, lưới bắt tôm cá)
   Thời gian ít lâu sau, ông Cao Bá Hấn ghé thăm nhà một người bạn làm nghề đóng đáy (giăng lưới chận cá dồn lại để bắt ở sông hay rạch). Ở mãi mê trò chuyện khá lâu, đến buổi dùng cơm, gia đình dọn mâm lên mời ông dùng bữa. Ông chợt nhớ lại lời Thầy dạy, ông Hấn liền từ chối không dùng bữa.
   Thấy hành động bất thường của ông, chủ nhà ngạc nhiên hỏi:
- Từ trước đến giờ mỗi lần anh ghé thăm, không bao giờ từ chối những bữa cơm thường nhựt. Hôm nay có điều gì phiền muộn, hay tôi có lầm lỗi gì chăng, mà anh lại từ chối với gia đình tôi vậy?
Ông Hấn xua tay đáp:
- Không! Không! Không có việc chi buồn phiền mà gia đình anh cũng không có gì làm tôi phật ý cả, chẳng qua tôi giữ theo lời Thầy cấm đó thôi.
- Thầy cấm thế nào? Ông chủ nhà hỏi.
Ông Cao Bá Hấn đáp:
- Thầy cấm tôi không được ăn cơm ở ba nhà. Một, nhà buôn bán súc vật; hai, là nhà nuôi súc vật; ba, là nhà làm nghề hạ bạc, mà nhà anh lại làm.
Chủ nhà nghe nói ngắt lời:
- Nếu Thầy đã cấm anh như vậy, tôi không ép. Nhưng anh là tín đồ Thầy, tôi cũng là tín đồ của Thầy, Thầy cấm anh, tôi cũng phải chừa nữa chớ. Thôi anh hãy dùng với tôi bữa cơm này, tôi hứa với anh sẽ không làm nghề này nữa.
   Ông Hấn nghĩ, biết đâu Thầy dạy mình để hóa độ bạn này. Nghĩ xong ông liền nhận lời dùng cơm với gia đình. Người bạn và ông thầm khấn nguyện Đức Thầy sẽ chứng giám cho việc làm của mình. Thật thế, sau khi bạn của ông Cao Bá Hấn dùng bữa cơm xong, ông liền đem lưới, đụt ra. Lưới ông bằm to bằm nhỏ, đụt ông chặt bỏ ráo trơn. Xong ông xoay qua nói với ông Cao Bá Hấn:
- Thầy đã cấm mình không làm, mà mình để cho người khác làm thì mình cũng có một phần lỗi lớn.
(Thuật theo lời ông Lê văn Lưu)
Nam Mô A Di Đà Phật


Được Xem Nhiều

Hít Vào Tâm Phẳng Lặng, Thở Ra Miệng Mỉm Cười

Chánh Đạo: Hít Vào Tâm Phẳng Lặng, Thở Ra Miệng Mỉm Cười Ngày 8/9/2016 ==========     T rong lúc mọi người đang chuẩn bị cho lễ cưới của người cháu vợ, tôi tranh thủ chạy đến tịnh xá Lan Nhã Kỳ Viên, trước là cúng lạy, hai là tôi hy vọng gặp được sư phụ để giúp tôi giải được khúc mắc trong tâm mình.       Phong cảnh nơi đây yên tĩnh, vắng lặng, mát mẽ. Tôi bước vào chánh điện lạy Phật. Trong quá trình cúng lạy tôi nghe giọng một người nữ đang trò chuyện cùng sư trụ trì. Hôm nay tôi đã có may mắn gặp sư phụ rồi (đây là lần thứ hai tôi được gặp, lần đầu gặp sư phụ khi tôi 11 tuổi lúc đó ba vừa mất). Vào đảnh lễ tổ Minh Đăng Quang, tôi cầu nguyện sự gia hộ để có thể dẹp bỏ được những vọng tưởng, chiến thắng tham sân si. Tôi lễ bái xong, ngồi xuống, thì bổng nhiên người nữ lúc nãy hỏi sư phụ cách diệt trừ sân hận trong lòng. Rồi tôi nghe một câu pháp: "Hít vào tâm phẳng lặng, thở ra miệng mỉm cười" . Tôi vui mừng lắm, câu này rất đúng với tâm ý của mì...

Ngũ Nguyện Cầu

Chánh Đạo: Ngũ Nguyện Cầu Tháng 11/2016 ==========       T rung tuần tháng 11 này tôi cùng gia đình về Vườn Bồ Đề dự khóa tu 49 ngày (tôi chỉ dự được 3 ngày cuối). Bấy lâu nay bản thân thường thắc mắc không hiểu lắm bài Ngũ nguyện cầu của Đức Thầy chỉ dạy, bài cúng như thế này: Nam mô nhứt nguyện cầu: Thiên Hoàng, Địa Hoàng, Nhơn Hoàng, Liên Hoa Hải Hội, Thượng Phật từ bi, Phật vương độ chúng, thế giới bình an Nam mô nhị nguyện cầu: Cửu Huyền Thất Tổ tịnh độ siêu sanh Nam mô tam nguyện cầu: Phụ mẫu tại đường tăng long phước thọ thọ, phụ mẫu quá khứ trực vãng Tây Phương Nam mô tứ nguyện cầu: Bá tánh vạn dân từ tâm bát ái, giải thoát mê ly Nam mô ngũ nguyện cầu: Phật Tổ, Phật Thầy từ bi xá tội đệ tử tiêu tai tịnh sự, trí huệ thông minh giai đắc đạo quả     Tôi thường thắc mắc tại sao nguyện đầu tiên cầu cho thế giới, mãi đến nguyện thứ tư mới đến bá tánh vạn dân, chính giữa lại ...

Vượt Qua Thử Thách

Vượt Qua Thử Thách 24/10/2019   -----------------------     Từ trẻ cô đã biết đến Phật Pháp, tu hành khá tinh tấn. Sau khi lập gia đình, do bận bịu cuộc sống việc tu hành bị gián đoạn. Tôi biết đến cô nhờ một chuyến đi công tác. Gặp cô tôi cảm thấy rất thân thiện. Tuy nhiên trên khuôn mặt của cô luôn thể hiện sự sầu muộn, lo lắng. Các con của cô công việc chưa ổn định, người con trai không tích cực làm việc như mọi người, gây rất nhiều phiền não đến cho cô. Gia đình cũng không dư dả gì. Tôi với cô rất thân thiết như người trong gia đình.    Năm 2012 cô thấy sức khỏe yếu hẳn, đi kiểm tra, phát hiện mình bị ung thư. Cô hơi rối trí. Gian đoạn này gia đình đang có những trục trặc, khó khăn, tiền nong không có nhiều. Cô được đưa vào Sài Gòn chữa trị. Căn bệnh hành hạ cô rất nặng nề, lại thêm con cái chưa ổn định nên tinh thần của một người mẹ như cô càng bế tắc hơn. Mọi thứ bắt đầu đổ dồn về cho cô. Vì khó khăn về tiền bạc, nên cô dự định bán nhà, một phần dành ...