Thiên Cơ: Giặc Trời Đi Trước Giặc Nước Đi Sau 3
Giặc Trời: Thiên tai, lũ lụt, hạn hán, dịch bệnh...
Giặc Nước: Chiến Tranh
==========
"Lớp thì đói khổ bịnh đau
Bịnh thôi bỏ chạy biết bao cả làng
Dân ôi sắp bị sảy sàng
Lưới Trời bủa chặt tràn lan hết rồi
Thương trần còn mãi lôi thôi
Cho nên Cậu mới ráng ngồi đặng khuyên."
(Bần Sĩ Vô Danh, không rõ năm)
==========
Dù khéo tay không thể gắn liền,
Họa đến rồi niệm Phật sao yên,
Lùi hơn sự tiến lên là khổ.
Mẹ đấy con! Vắng người trên lộ,
Trong nhà không kẻ ở đìu hiu,
Sợ người như gà nọ sợ diều,
Cảnh ấy sẽ còn nhiều chưa hết.
.....
Mẹ đấy con! Thần Tiên phải ngốt,
Thấy người nằm ngang dọc chật đàng,
Mạng ngắn như là bọt nước giang,
Mới sống đó rồi lăn ra chết.
Mẹ đấy con! Bạc tiền dù có,
Lúc rối loàn cũng khó bảo thân,
Đáng chán thay nơi cõi hồng trần,
Người cùng sợ nhau như sợ cọp.
(Bồ Tát Thanh Sĩ, Rằm Tháng Mười)
==========
Trước đây đọc những câu Sấm như thế này thật sự chưa hiểu hết thâm thúy của các vị Bồ Tát, nay cảnh đời đã rõ hơn. Dịch bùng phát ở Vũ Hán làm mọi người phải ở trong nhà, không dám ra đường làm cho đường vắng tanh không người đi lại "Vắng người trên lộ"; nhiều người trốn chạy khỏi Vũ Hán tìm đường sống "Bịnh thôi bỏ chạy biết bao cả làng"; còn "Người cùng sợ nhau như sợ cọp" hay "Sợ người như gà nọ sợ diều" là do nguy cơ lây truyền dịch bệnh giữa người và người. Những cảnh này còn nhiều nữa, nhiều nữa, chưa hết...
Nam Mô A Di Đà Phật
Giặc Trời: Thiên tai, lũ lụt, hạn hán, dịch bệnh...
Giặc Nước: Chiến Tranh
==========
"Lớp thì đói khổ bịnh đau
Bịnh thôi bỏ chạy biết bao cả làng
Dân ôi sắp bị sảy sàng
Lưới Trời bủa chặt tràn lan hết rồi
Thương trần còn mãi lôi thôi
Cho nên Cậu mới ráng ngồi đặng khuyên."
(Bần Sĩ Vô Danh, không rõ năm)
==========
Hình từ internet
Mẹ đấy con! Chén kia khi bể,Dù khéo tay không thể gắn liền,
Họa đến rồi niệm Phật sao yên,
Lùi hơn sự tiến lên là khổ.
Mẹ đấy con! Vắng người trên lộ,
Trong nhà không kẻ ở đìu hiu,
Sợ người như gà nọ sợ diều,
Cảnh ấy sẽ còn nhiều chưa hết.
.....
Mẹ đấy con! Thần Tiên phải ngốt,
Thấy người nằm ngang dọc chật đàng,
Mạng ngắn như là bọt nước giang,
Mới sống đó rồi lăn ra chết.
Mẹ đấy con! Bạc tiền dù có,
Lúc rối loàn cũng khó bảo thân,
Đáng chán thay nơi cõi hồng trần,
Người cùng sợ nhau như sợ cọp.
(Bồ Tát Thanh Sĩ, Rằm Tháng Mười)
==========
Trước đây đọc những câu Sấm như thế này thật sự chưa hiểu hết thâm thúy của các vị Bồ Tát, nay cảnh đời đã rõ hơn. Dịch bùng phát ở Vũ Hán làm mọi người phải ở trong nhà, không dám ra đường làm cho đường vắng tanh không người đi lại "Vắng người trên lộ"; nhiều người trốn chạy khỏi Vũ Hán tìm đường sống "Bịnh thôi bỏ chạy biết bao cả làng"; còn "Người cùng sợ nhau như sợ cọp" hay "Sợ người như gà nọ sợ diều" là do nguy cơ lây truyền dịch bệnh giữa người và người. Những cảnh này còn nhiều nữa, nhiều nữa, chưa hết...
Nam Mô A Di Đà Phật